Còn bây giờ thì: Đừng ngủ gục! Đừng ngủ gục! Tôi cứ gật gù ngó đi ngó lại cái đồng hồ xem đã tới 9 giờ 30 chưa.Nghe nó không được thông dụng cho lắm.Ngày 9/7/1958, những lời nói của Casey Stengel trước một phân ban của viện nghị sĩ Mỹ được đánh giá như là một đỉnh cao của nghệ thuật nói.Tôi há hốc miệng! Tôi đã quên béng rằng mình đã hẹn nói về đề tài này! Tôi bận tối mắt tối mũi với một núi công việc, và hôm nay cứ đinh ninh sẽ pha trò cho khán giả như thường lệ.Tấm ảnh mà nó luôn luôn giữ gìn cẩn thận bên người.Tại sao bạn không tập hỏi một cách văn vẻ và sâu sắc hơn? Cuộc trò chuyện của bạn có thể sẽ thú vị hơn nhiều đấy.Tôi chỉ còn biết thở dài ngao ngán chờ…tới giờ chương trình kết thúc.Nhưng bạn lại kể với cô ấy toàn bộ chiến lược tiếp thị trong tháng tới.Ngoài ra anh còn là một nhà doanh nghiệp thành công.Tất cả là nhờ sự chân thật của tôi với những khán giả của mình.