Tôi hoá ra nóng nảy, cáu kỉnh.Mấy ngàn năm sau, loài người vẫn còn đọc và thích đoạn văn bất hủ của Platon tả cái chết đó - đoạn văn ấy là một đoạn đẹp nhất, cảm động nhất trong văn học từ xưa tới nay.Tôi trốn hết thảy bạn bè.Những nhà nghiên cứu ít khi bị bệnh thần kinh suy nhược.Và khi tới tuổi trưởng thành lại nói: "Ước gì tôi lập gia đình rồi ở riêng".Về điều ấy tôi cũng không biết gì hơn bạn.Nghe lời tôi khen, người ấy nhớ lại vẻ đẹp của con vật".Cái đó là cái gì? Thường thì là những cảm xúc như lo lắng, sợ sệt, ghen ghét, oán hờn, vì từ khi tổ tiên ta còn ăn lông ở lỗ, những nghịch cảnh thiên nhiên đã gây ở trong lòng loài người những cảm xúc rất mạnh ấy, mạnh tới nỗi đuổi ra khỏi óc ta tất cả những cảm xúc và tư tưởng vui vẻ, êm ái, dịu dàng.Tôi còn sắp chỉ cho bạn một bí quyết nữa.Ông Henry Ford cũng nghĩ tương tự: "Khi tôi không điều khiển được biến cố thì mặc cho biến cố nó tự điều khiển lấy".
