Bây giờ là 12h26 đêm.- Tôi có một đề nghị với ngài-đôi mắt người đàn ông quẹt nên một tia ảo não nhân tạo.Mạch sáng tạo và khao khát đến với nó không chảy rần rật trong hắn.Hay tại nỗi cô đơn? Dòng họ của tôi cô đơn.Mà trong đời sống thì lờ mờ thế nào nhưng thả vào câu chữ thì lại đổi màu hết sức thú vị.Nên dù lười, hắn vẫn phải cố mà chăm.lương tâm, vô thức, bản năng, lí trí, dục vọng, dồn nén, hưng phấn…Hôm nay đi đâu? Không biết.Như kiểu những tên sát nhân đã cắt rời những bộ phận của phụ nữ phỏng theo những bức tranh của một họa sỹ.Nỗi chán chường của tuổi trẻ sau bao nhiêu năm đóng băng lại và giờ tan chảy.
