(16) Bị trói buộc vào những những ngục tù của khái niệm của chính mình: Khi có một chuyện gì đó xảy ra, chúng ta cho sự việc ấy là như thế này hoặc như thế kia, điều này là một chuyện rất bình thường.Chân lý vượt lên trên tất cả những gì trí năng bạn có thể hình dung, lĩnh hội được.Một “hình tướng” của kinh nghiệm ấy ở trong tâm thức bạn đang bị phân rã đi.Tại sao tôi lại luôn gặp phải những tai nạn, bất hạnh như thế này?”.Có một chiều không gian mới sự thông thái, của ý thức vượt lên trên những suy tư.Đó là lúc quan hệ nam/nữ của bạn sẽ trở nên lắm vấn đề.Quan hệ giữa người và người có thể giống như ở địa ngục (62).Đó clà thứ có thể chứa lành sự chia cách ở trong bạn.“Vô Ngã ư? Nếu không còn thấy có một cái Tôi riêng biệt nữa thì người ta sẽ không có vấn đề gì để phải lo lắng, để phải khổ đau nữa cả!”.Chúng ta thích làm nạn nhân của cuộc đời và thường có rất nhiều mẩu chuyện với tâm thức nạn nhân được chúng ta đem ra chứng minh, kể đi kể lại nhiều lần.
