Tôi liền viết lên tời giấy câu này: "Thưa các Ngài, tôi xin lỗi các Ngài; tôi đau cuống họng nói không ra tiếng".Đây là phương pháp của ông: khi có một ghế quan trọng nào trống, ông mời hết các nhà thủ lãnh lại hỏi, theo ý nên tiến cử ai.Viên thu thuế lạnh lùng đáp: "Cái đó tôi không biết.Thiệt đáng tiếc, và tôi thay mặt cho hãng, xin lỗi ông.Nhưng trong thâm tâm tôi, tôi thích tin rằng không biết chừng lời cô đó đúng cũng nên.đi lại như hồi trước.Xin các bạn nhớ câu này của Lincoln: "Ruồi ưa mật".Thất vọng, người bán xe lại hỏi ý những bạn theo học lớp giảng của tôi.Cho nên không đợi chú ta gọi tôi lại, tôi vội vàng xin lỗi trước.Nó cãi: "Không phải tôi đâu.