Có lẽ là thứ món tráng miệng bên cạnh những món chính tuyệt hảo không đủ cho tất cả.Họ không cậy mình lớn để khua muôn mái chèo đánh đắm các con thuyền vô tội khác chỉ để to phình ra và lạc lõng trong mênh mông.Đời bao nhiêu cảnh để đời.Thế là vô số bịch nylông nước được ném xuống tầng dưới.Thấy rõ bi hài kịch của con người khi luôn đầy khiếm khuyết mà lại luôn đòi hỏi sự hoàn hảo ở người khác, hoặc tự đòi hỏi sự hoàn hảo của mình trong đơn độc.Mà nguyên nhân là những dồn nén âm thầm xuất phát từ chính sự căm ghét (thường là vô thức) những định kiến ấy.Chỉ vì chữ vì mà nhân loại bị ghét lây.Là một nhà thơ thiên tài như thế có là danh không? Và đủ chưa? Nếu chưa đủ bạn sẽ còn làm cái khác.Cứ thế, nhà văn viết, bỏ qua tất cả những lời phê bình.Ai cũng có chiếc ngai của mình trong một nơi không có vua.