Lên sân khấu đi nào! Anh muốn nói gì, muốn làm gì cũng được.Vì sao tôi biết? Vì nó cũng vừa mới giúp ích cho tôi.Chẳng có gì ngạc nhiên khi điều ngược lại cũng nhiều phần đúng.Bởi nói về cha tôi sẽ có vô số chuyện để kể.Tôi trả lời: Tôi không có đề tài nào cả.Tôi luôn chú ý đến những người rụt rè, ít nói, quan sát từng phản ứng nhỏ của họ đối với đề tài đang được bình luận sôi nổi.Anh sẵn sàng trả lời mọi câu hỏi của tôi về cuộc sống, về công việc ca hát một cách chân thật, không chút gượng gạo hay sáo rỗng.Sau lần thất bại ở đài phát thanh Miami, tôi đã tự nghiệm ra nguyên tắc này.Đôi khi những người tôi hy vọng sẽ mang đến những câu chuyện thú vị lại làm tôi thất vọng nhiều nhất.Tôi là người phát biểu sau cùng.