(29) Ảo tưởng về một “cái Tôi” ở trong mình: Chúng ta tin rằng có một “cái Tôi” hiện hữu, độc lập, không dính líu gì với cuộc đời.Điều này có khi được kinh nghiệm như thể bạn vừa thức dậy từ một giấc mơ, giấc mơ của suy tư, giấc mơ của quá khứ và tương lai.Tuỳ thuộc vào quan hệ của bạn với người bạn đời.Một cái gì đó như là tinh tuý, linh hồn của vật ấy sẽ truyền sang bạn.Cũng như nước, có khi được biểu hiện dưới thể rắn, thể lỏng, thể hơi, Tâm cũng có thể được biểu hiện dưới dạng “đông đặc” khi trở thành vật chất, trở thành những sinh vật…; hoặc ở ”thể lỏng” khi biêể hiện ra dưới dạng những ý nghĩ, tâm tư: hay không biểu hiện ra, không mang hình tướng gì cả, khi Tâm ở trong trạng thái thuần khiết, tinh chất của nó.Hầu như không còn khổ đau tâm lý nào còn sót lại ở trong họ.Chủ thể “Tôi” không thể tự biến nó thành một đối tượng của tri thức, của Tâm.Bạn trở nên hoà điệu với một tâm thức cao hơn.Rốt cùng bạn sẽ không chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình cho đến khi nào bạn chịu trách nhiệm cho phút giây này – Phút Giây Hiện Tại.Nhưng đối với bạn thì đó thực là một sự giải thoát (24).