Đơn giản vì tôi 21 tuổi và tuổi này là tuổi đến trường.Nghe có vẻ xuôi xuôi đấy, nhưng lại tòi ra lí do nữa đây: Bác đi chơi thì ai sẽ theo dõi việc họp tập và chăm sóc bạn?Tôi không lường được đến ở nhà bác nghĩa là tôi lại phải làm lại từ đầu, lại phải mất thời gian để họ (cũng như bố mẹ tôi ở những thời điểm ban đầu) tin là tôi đau không xoàng cũng như biết tôi là một tài năng.Tôi vừa tước vừa như vô cảm vừa nhủ lòng: Đờ mẹ mày (nguyên văn là Đờ mẹ mày).Khỏe theo nghĩa dẻo dai.Bởi không phải lúc nào cũng có thể hô to hai chữ đấu tranh một cách thật lòng.Đấu tranh cũng là hiện sinh, tớ thích thế.Nhấc cánh tay nhẹ hều rờ thử lên ngực.Tôi mở cuốn sách tiếng Pháp của thằng bạn cho mượn ra.Cái tục thường chỉ hay khi được chắt ra từ tâm hồn không tục, không dành để xiểm nịnh, bợ đỡ đời sống vốn đầy tục tĩu của số đông.
