Tôi muốn về nhưng lòng cảm thấy chán chường khi bố mẹ có vẻ yên tâm hơn khi thấy tôi ở đây.Điều đó làm tôi phần nào yên tâm.Vả lại khi người ta đã biết tận dụng cả cảm giác chán viết để viết thì… Tha hồ mà điền vào dấu ba chấm.Kéo ghế ngồi xuống đầu bàn.Liệu hắn có phải quỷ Satăng không? Một câu chuyện có thể quyết định sinh mạng con người ư? Nó là một cám dỗ, một thử thách mà lâu nay ta vẫn thèm muốn.Mẹ kéo tóc bạn một lúc không ăn thua, đành sang phòng bên nghỉ trưa.Vì chúng ta đều ngoáy mũi.Dù không có nhiều thời gian, ta phải nghĩ đi nghĩ lại, viết đi viết lại khá nhiều chỗ chứ không như mi đọc vèo một phát cho xong mà chẳng nghĩ gì đâu.Lúc đó, tôi trống rỗng.Tôi làm độc giả cho tôi.