Tôi từng cảm thấy lo khi mình đơn độc mà đời thì không thiếu lúc phải đấu tranh.Tôi định kêu to hơn, lại thôi.Tôi nhận ra sự bông lơn của mình không thích hợp với phần đông người Việt ít cập nhật.Bởi bạn là người sòng phẳng.Cần quái gì sự thật và lí do.Chà, đây lại biến thành một cuộc thương lượng.Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá.Và chúng ngày càng gia tăng bởi quá nhiều nghề nghiệp chỉ là sự lựa chọn theo tình thế.Vậy thôi, bạn sống bình thường.Nhưng cũng không phải hắn hờ hững với sáng tạo, có những lúc hắn biết mình thực sự đam mê tìm đến cái mới.