Khi không còn nhiều sức để nhận thức rõ, bạn sợ mình đang viết trong trạng thái suy giảm năng lực.Đang nhìn ngọn lửa rừng rực trên cuốn sách tiếng Anh, tôi chợt nhớ đến chỗ thơ.Cứ giờ nào là đổ từng ấy tiếng chuông.Quá ngu dốt để biết nhanh chóng sử dụng cái vật chất có thể san sẻ ấy mà nhân lên những hạnh phúc tinh thần.Bố mẹ con cũng buồn.Khi mồ hôi khô lại, khi bạn dựng chân chống xe và đặt chân xuống mặt đất là lúc chúng nhói lên.Đốt xong thấy người hơi nhẹ.Khao khát được đụng chạm với giới khác không thường trực hoặc bị việc khác lấp đi.Chứ không thở dài như những người thân…Rồi đột nhiên máu ở ngực chảy rong róc.
