ít lâu sau cuộc đại chiến, tôi được một bài học quý báu.Có ông ở vỏn vẹn có ba tuần.Số đó còn dưới sự thực, vì tất cả sự thành công lạ lùng của ông đều nhờ tâm tính ông, duyên kín của ông.Lần này thì ''bị" rồi.Tôi đe họ nên coi chừng, chứ không thì ngồi tù, vì làm cháy rừng.Tolstoi là một văn sĩ nổi danh nhất hoàn cầu.Từ lúc đó, nó hy vọng, tự tin và tương lai của nó thay đổi hẳn.Và bà, mỉm cười, đáp: "Phải, nhưng bây giờ, giá có cưới lại thì mình sẽ cưới em vì tình phải không?".Nó muốn gì, đứa nhỏ đó? Trước hết, nó muốn bận bi-gia-ma (pyjama) như cha nó.Ví thử tôi đã kiếm cách tự bào chữa thì sẽ xảy ra sao? Sẽ tranh biện và rồi rút cục ra sao, bạn đã biết.